Những nấc thang hạnh phúc phần một







Cuộc sống là một quá trình vận động để kiểm chứng và tìm ra những giá trị mục tiêu sâu sắc nhất. Điều con người luôn mong chờ và tìm kiếm đó là hạnh phúc. Hạnh phúc ở trong mỗi chúng ta, nó hiện diện trong  tư tưởng, trong suy nghĩ, cảm giác mãn nguyện, trong hành động v.v… Để có thể hình dung và tạo cho mình cảm giác hạnh phúc, xin mời các bạn hãy tham khảo những nấc thang dưới đây:
1.      Cuộc sống của chúng ta phải có mục đích và ý nghĩa.
          Ai trong chúng ta cũng ít nhất một lần tự hỏi, mục đích và ý nghĩa cuộc sống của mình là gì nhỉ? Ấy chính là khi chúng ta muốn tìm cho mình một lối đi, một khát vọng thực sự và chúng ta hiểu rằng “Cuộc hành trình lớn nhất của một đời người là đi tìm chính bản thân mình, trải nghiệm và thử thách để tìm ra mình là ai giữa thế giới Ta bà này”. Chúng ta sinh ra không chỉ để tồn tại hay làm cái bóng của người khác, hay làm  “nền” hoặc làm “màu” cho một ai đó. Chúng ta phải là chính chúng ta thôi, cho dù điều đó có làm ai đó không hài lòng.
          Thế giới này sẽ thế nào nếu như không có bạn, dẫu biết rằng trước khi chúng ta đến thế giới này không thiếu thứ gì, sau khi chúng ta đi thế giới này cũng không thiếu thứ gì. Nhưng những chặng đường chúng ta đã đi qua, những công việc chúng ta đã từng làm, những con người chúng ta đã từng gặp ắt hẳn sẽ khác đi rất nhiều nếu như không có chúng ta. Chúng ta đã để lại một dấu ấn riêng trong công việc, trong tình cảm, trong ký ức kỷ niệm, trong tâm hồn họ. Chúng ta còn tác động đến thế giới xung quanh bởi những ý tưởng, những ước muốn hay đơn giản chỉ là sự tồn tại của chính chúng ta mà thôi.
          Trong cuộc sống hàng ngày, tất cả chúng ta đều có mối liên hệ mật thiết với nhau và ít nhiều bị ảnh hưởng qua lại bởi những suy nghĩ, hành động, việc làm, quyết định, có đôi khi đơn thuần là sự tồn tại của họ.
         Một người sống có hạnh phúc hay không phụ thuộc vào việc người đó có định hướng cho mình một ước mơ, mong muốn, mục đích sống hướng thiện và có quan tâm chăm sóc những người xung quanh. Đừng tự biến mình thành người sống không có mục đích, luôn sống trong vị kỷ. Xã hội chỉ thừa nhận và tôn trọng những phẩm chất nào được chứng minh bằng việc làm, ai không thể chứng mình điều đó thì không được xã hội biết đến và tôn trọng.
 
2.      Hãy tìm cách để chúng ta cảm thấy hạnh phúc.
          Chúng ta biết rằng những người hạnh phúc và những người không cảm thấy hạnh phúc khi mới sinh ra họ đều giống như nhau. Tuy nhiên, trong cuộc sống, hai đối tượng này lại tìm những lối đi khác nhau để củng cố cũng như tạo ra vị thế của mình trong xã hội. Những người hạnh phúc luôn suy nghĩ tích cực, lạc quan, tìm ra những điều mới mẻ, cho họ cảm giác vui vẻ ngược lại đối với người không cảm thấy hạnh phúc thì cố thủ trong suy nghĩ, định kiến không chịu cởi mở lòng mình. Càng như vậy họ lại càng cảm thấy mình thất bại và phiền muộn hơn rất nhiều.
         Trước tiên, hãy xác định xem chúng ta cần gì, muốn gì, quan tâm tới điều gì, điều gì khiến chúng ta cảm thấy hạnh phúc và điều gì khiến chúng ta phiền muộn và hãy gạt bỏ toàn bộ những thứ không đáng quan tâm ra khỏi mục tiêu mà chúng ta cần nhắm tới. Đoạn đường nào cũng có những chông gai nhưng chúng ta có thể dùng đôi mắt tinh tường để quan sát, dùng cái đầu lạnh để tính toán và né tránh để mình hạn chế giẫm phải chông gai. Hãy cố gắng để thực hiện những gì chúng ta cho là cần thiết.
          Tất nhiên, không phải người hạnh phúc nào cũng thành công, người bất hạnh lúc cũng gặp thất bại. Thực tế chứng minh cho chúng ta thấy, họ na ná giống nhau về cảm nhận cũng như kinh nghiệm sống. Điều khác biệt chính là, người bất hạnh thường hay bi quan, dằn vặt, nuối tiếc, buồn phiền, thất vọng cho những sai lầm trong quá khứ. Có đôi khi họ hình tượng hóa mọi việc, không dám nhìn nhận sự thật, thậm chí có những người sống mà mang theo nỗi buồn ấy suốt cuộc đời với những biện luận mà họ cho là hợp lý.
           Đối với những người hạnh phúc, họ luôn tìm cho mình một cách nhìn nhận tích cực, tin tưởng vào những tia hi vọng mong manh có thể thắp sáng tương lai, cho dù họ đã từng có một quá khứ đau buồn hay một hiện tại bấp bênh. Đừng thôi ước mơ cho dù cuộc sống có khó khăn và khổ ải đến cùng cực. Đôi khi sự đấu tranh luôn cần trong cuộc sống. Nếu cuộc sống trôi qua thật suôn sẻ thì chúng ta mãi không bao giờ hiểu được cuộc sống, không có được bản lĩnh, nghị lực như chúng ta cần phải có, cuộc sống luôn công bằng không phải vô cớ mọi thứ xảy đến với chúng ta.
.
3.      Không nhất thiết lúc nào chúng ta cũng phải là người chiến thắng.
          Những người có khuynh hướng quá cạnh tranh với người khác hoặc lúc nào cũng muốn thắng người khác trong mọi hoàn cảnh, họ sẽ luôn cảm thấy mình là người thua thiệt và rất ít khi họ cảm thấy hạnh phúc trọn vẹn cho dù kết quả có thật sự đạt tới sự mĩ mãn. Nếu như thất bại, với họ là cả đất trời sụp đổ, thất vọng tràn trề. Còn nếu như chiến thắng, thì họ cho rằng đó là việc hiển nhiên không có gì đáng để vui mừng. Cái “ngã” đã đi quá xa, người đứng ở bục vinh quang không hẳn là người được nhiều người kính nể và tôn trọng nhất và tất yếu xung quanh họ có rất nhiều “kẻ thù” dấu mặt. Sự kiêu căng, ngạo mạn của kẻ chiến thắng đã dần giết chết “hình ảnh” của con người thành đạt.
         Niềm vui thật sự chỉ có được khi bản thân mỗi người vượt qua được chính mình của ngày hôm qua chứ không phải vượt qua người khác. Và người chiến thắng hiển nhiên là những người được nhiều người tôn kính và quý trọng.
 nguồn:http://phapbao.org





0 nhận xét:

Đăng nhận xét