Dì ghẻ con chồng

Dì ghẻ con chồng
Mỗi sáng sớm , hầu như ngày nào cũng nghe tiếng người đàn bà nhà đối diện chửi con như tát nước...Còn đang ngái ngủ, các chị e đều phải cựa quậy, ít phút con bé ngủ tiếp. Ngó nghiêng ra ngoài xem tổng thể chuyên chi, tôi mới biết người đàn bà đang dục con đi học, nhưng thay vì ân cần chỉ bảo, bà ta chửi cậu bé té tát. Kèm theo câu chửi tục rồi là trời với chả đất. Tôi không hiểu người đàn bà này lấy chồng để làm gì, bà ta không thể thương yêu con của chồng. Dường như bà ta quá khổ sở với thằng bé. Ngày nào cũng chửi nó, nhiếc móc, làm náo loạn cả hàng xóm. Không có tình thương dành cho con trẻ. Bà chỉ xem thằng bé con chồng đó như của nợ. Buổi trưa khi nó mang vợt đi học bà ta chửi nó học không lo học lại mang vợt đi học, cấm tiệt thằng bé không được mang vợt. Thật ra thì trẻ con rất cần đánh cầu lông, đó là một môn thể thao vận động cơ thể rất tốt, không hiểu sao người đàn bà này đã làm giáo viên nhưng chỉ nhồi nhào vào đầu nó sách vở. Bắt thằng bé làm việc nhà, chửi bới nó, lo nó ăn bớt ăn xén tiền trong nhà, đủ trò trên trời dưới đất. Cảm thấy 1 đứa trẻ như mình không có mẹ bên cạnh chăm lo lúc còn bé , lớn lên đã phải trưởng thành rất khó nhọc, nhưng trông thằng bé đó còn trải qua tuổi thơ đáng sợ hơn với bà dì ghẻ hung dữ có tiếng lại còn đe nẹt chồng. Tại sao người đàn bà này không thể có tâm hơn, lòng dạ đàn bà eo hẹp đến thế sao??? Bà ta không đoái hoài việc thiên hạ sẽ nghĩ gì, bà ta rồi cũng ghi thêm vào bảng vàng dày đặc của những người phụ nữ làm mẹ ghẻ , reo bao tiếng xấu vẫn hoài không chịu buông...
"Mồ côi cha... ăn cơm với cá
Mồ côi mẹ... liếm lá dọc đường"
Anh ơi! nhìn cảnh trong hình
Ngẫm xem thế thái nhân tình ra sao
Thằng thì ngồi ở mâm cao
Đứa không quần áo vịt nhào cắn...chim
Mẹ thì trơ mắt ra nhìn
Bởi vì thằng đó con riêng của chồng
Thế gian dậy có nhớ không
Không cùng máu mủ nên lòng không thương
Mấy đời bánh đúc có xương
Mấy đời mẹ gẻ mà thương con chồng...

0 nhận xét:

Đăng nhận xét