Lễ hội Halloween sắp đến rồi, buổi họp cuối tháng chín vừa rồi, ở cty mình bắt đầu phát động chương trình hóa đơn trên một triệu được tặng một bộ đồ halloween rồi. Bán hàng mà không gì vui bằng việc được trưng bày những mặt hàng quần áo hóa trang dành cho ngày này, rất là vui nhộn đó nha. Đứa nào cũng háo hức muốn được diện bộ đồ thật bắt mắt. Mình muốn một bộ cô tiên, nghĩa là chắc bộ đó là đẹp nhất, mà năm nay có mẫu cô tiên với mẫu bí là mới nhất, có phù thủy nữa, tiếc là ko có cây chổi.
Trưng bày Hallween bắt đầu từ đầu tháng
Đúng 5/10 chương trình bắt đầu. Tối hôm trước Nhi đã chuẩn bị hết rồi, mặc đồ cho manocanh và trang trí bàn. Sáng mình đến chỉ việc đem ra chưng. Mỗi buổi sáng khi đến chỗ làm Nhi luôn viết cho mình một mảnh giấy nhỏ căn dặn cái gì đó dán ở trước bàn. Mỗi lần nhìn thấy những tờ giấy nhỏ đó ko hiểu sao mình đều cảm thấy vui mặc dù chỉ là dặn dò cho công việc mà thôi. N còn nhỏ tuổi hơn mình nhưng em ý rất là chu đáo, và kỹ lưỡng, làm việc đâu ra đó. Khi đã trưng bày xong. Có nhiều người đi qua trông thấy những bộ đồ đó đều nhận ra và kêu lên khe khẽ " Halloween, Halloween.." Mọi người rất là thích thú. Có người già, trẻ nhỏ và cả các bạn teen, rồi sinh viên... Ai cũng thích ngắm hết trơn. Có người thì ngắm thôi chưa đủ, còn lại chạm tay vào sờ thử coi. Người thì thích thú chụp hình...Tuyệt nhiên khi hỏi giá mình nói xong ai cũng cảm thấy mắc cả. Thật ra thì mình cũng nghĩ như vậy. Những bộ đồ này thật ra cũng đơn giản thôi ko có gì cả, chủ yếu là mẫu vải và cách thiết kế. Những mẫu này chỉ toàn dành cho các bé và các bạn khấp khé teen thôi, có bộ xương người size hơn lớn cỡ người lớn. Mình thấy có bộ phù thủy là dễ mặc và mình cũng thích bộ đó hơn các bộ khác. Cửa hàng children Planet có các mẫu đơn giản như con ong, cướp biển, người rừng, xương người, ma trắng, phù thủy mới, cô tiên,bikini và bí... Hiện có những mẫu đó, còn máy tính còn đang nhập thêm mẫu alibaba và hai cái nữa. Trưng bày rồi mà mình vẫn thấy thiếu thiếu cái gì đó. Có giỏ tổ chim gắn những cục kẹo ngon ngon. Đũa thần. lười hái và rìu. Tạm thời ngày cuối cùng mình làm thì nó có nhiêu đó thứ.










Phụ huynh bây giờ cũng thương con lắm. Hôm nọ mình gặp một phụ huynh mua cho con bộ đồ con ong, lúc xem và thử đồ người phụ nữ đó luôn miệng hỏi con gái bé nhỏ của mình, " con có thích ko, thích bộ nào mẹ mua cho.."Tôi có hỏi người mẹ đó nói năm nào cũng mua đồ halloween cho con, ở nhà cả bộ sưu tập luôn, mỗi năm mặc một bộ rồi cất vào tủ. Người mẹ ăn mặc giống như những chị bán hàng ở chợ mà tôi vẫn thấy vậy mà cách chị ấy mua đồ cho con khiến tôi kinh ngạc.
Trên đời có những bà mẹ yêu con như vậy sao. Lại có đứa trẻ rất thích mặt nạ và chiếc áo choàng nó cứ nũng nĩu quanh chân mẹ mãi đòi mua mà ko được dù người mẹ giàu có thật nhưng ko chiều con. Cũng có khách nước ngoài đi qua nói với nhau câu gì đó liên quan đến Halloween... Đại ý thì có thể họ đánh giá gì đó mà tôi cảm thấy ko phải là khen cho lắm.
Giấc mơ Halloween
Một đêm nọ Tôi lang thang trong giấc mơ thấy những hình ảnh kì lạ. Một giấc mơ ko đầu không cuối.
Tòa lâu đài con phụng chứa đựng những bí mật kì bí mà tôi đang muốn khám phá. Tôi đang đi theo dấu vết để sắp lên đến tòa lâu đài ấy. Nó nằm trên những ngọn đồi cao, heo hút, nó ở cạnh hai bên tòa lâu đài khác, nó nằm ngay giữa và sáng rực nhất trong ba tòa lâu đài. Bóng đêm bao trùm. Tôi gặp những người kì lạ họ ăn mặc kỳ cục. Mặt mũi không giống ai. Người thanh niên điển trai , tóc đỏ, lông mày màu nâu, thông minh lanh lẹ và có vẻ tinh nghịch, anh ta lại thích một cô gái hiền lành và ít nói. Còn một cô gái khác nữa trong gia đình có bốn người , cô ta đánh đá và dữ dằn, giống như nữ chiến binh nhưng ông chồng thì ngu ngơ, khờ khạo. Gia đình họ rất là hài hước. Tôi đến gặp những ông bố ba mẹ trong một buổi lễ tốt nghiệp, tôi thấy mình ko vui khi nghe mẹ và các bà mẹ khác đang khen cô bạn của tôi, vì cô ấy học giỏi và nổi tiếng hiền lành thùy mị nết na. Tôi còn biết cô ấy là người bạn đã từng mời tôi gia nhập mlm, tôi đã ko theo bước cô ấy. Bây giờ nhìn thấy cô ấy bước lên thứ hạng cao còn mình nhìn lại thấy vẫn chỉ là một kẻ vô danh. Tôi xấu hổ ko biết để đâu cho hết. Tôi ko biết mình đang làm gì mà chuẩn bị nhờ vả cô bạn kia. Rồi lại thấy mình đi tìm ngôi trường, ở đó cô giáo dạy học nổi tiếng là Mê một nhân vật thủy thủ trong truyền thuyết sinbad. Tôi rất háo hức về cuộc sống sau này của các nhân vật đó. Mê ko còn đi chiến đấu nữa cô vào trường dạy học, còn những người khác ko biết đã đi đâu. Tôi đạp xe, bóng đêm bao chùm, nhìn thấy con chim đé mọt đậu trên cành cây. Tòa lâu đài hiện ra. Bên cạnh nó là tòa nhà khác cũng rất cao gắn những bẳng băng rôn lớn, hình các ngôi sao điện ảnh. Tôi hình dung những con thú trong tòa lâu đài, chúng bị nhốt, gào thét và có cả những người vô tình bị nhốt trong đó nữa, có những con người tính cách khác nhau, nhưng họ họ ở cùng nhau chỉ vì một sự vô tình nào đó. Khi những suy nghĩ gặp nhau, tôi thấy như tất cả mọi người đều có phép màu của riêng mình và điều quan trọng là mở được trong mình phép màu ấy.
Tôi đang cố gắng đạp xe, leo lên đó, và tìm một thứ gì đó mở lối vào bên trong. Cảm giác về sự nổi tiếng như một ánh hào quanh lấp lánh lúc ẩn lúc hiện trong bóng đêm cứ thôi thúc tôi, lên xa hơn nữa để nhìn thấy được nó. Và tiếng chim đé mọt kêu, tôi có cảm giác mình thách thức bản thân để trở thành một thủy thủ giống như Mê, và là một phù thủy nhỏ. Tôi đến ngôi trường đó và cảm thấy yên tâm muốn gặp được Mê và học cách để trở thành một thủy thủ.....
Chuông reo giấc mơ bật ra ngoài rồi, không gian bây giờ là của hiện tại, tôi lại là chính mình của bây giờ năm 2011,....
Và hôm nay tôi sẽ thực hiện hành trình cuộc sống ở cuộc đời thực trước khi tan biến vào giấc mơ mãi...để chứng minh tôi tồn tại ở đó như một chiến binh.
Bóng đêm đã qua, nhường chỗ cho mặt trời mới lên, ánh nắng chói chang của một ngày mới lại bắt đầu....
TẠP BÚT
Juli Moon
0 nhận xét:
Đăng nhận xét