hỗn tạp!

Trong một ngày có cả 2 cảm xúc,nhanh đến nỗi tôi bị xoáy sâu vào guồng quay cảm xúc đó,ko hiểu đến bây giờ nên vui hay bùn! Tối hôm qua cơ thể báo hiệu 1 sự mỏi mệt kinh khủng,khắp người nhức ko thể chịu,người vừa nóng vừa lạnh,phải đắp 1 cái chăn to và dày mà còn lạnh run cập cập,các cơ đau buốt,cảm tưởng như xương mình đang rã rời,những suy nghĩ tiêu cực ập đến,biết bao sự suy sụp khi nghĩ về cuộc sống,và những gì mình làm đc chỉ là con số 0,lo lắng và sợ hãi,những giọt nước mắt cứ thế lăn,tôi ko ngăn được cảm sức đau đớn cả về tinh thần lẫn thể xác đó,tưởng rằng ngày mai mình sẽ ko còn trên đời này nữa,đang liên tưởng mình sẽ làm việc gì vào những giây cuối cùng nếu mình ra đi thật đây,ôi có nhiều quá,tôi khóc huhu như một đứa trẻ,ko có tiếng khóc,chỉ có giọt nước mắt lăn dài ,cứ thế tuôn,và cổ họng nghẹn ứ,tôi ko thể thở được nữa,hai cái mũi nghẹt cứng,do khóc quá nhiều,tôi đã nhủ mình có thể đi tiếp cuộc sống chỉ cần đừng bỏ cuộc,đây chỉ là một căn bệnh thông thường làm sao mà lấy mạng của mình đươc,chỉ vì lâu nay,khá lâu rồi mới bị bệnh ,cảm giác đau nhức ,cộng thêm 1 tinh thần kiệt kue, đã làm tôi suy sụp. Tôi đã nghĩ đến những bệnh nhân khác trong cơn đau nhức,những người phải luôn đối mặt với sự đau đớn,những người tật nguyền,và họ đã khao khát để sống cố gắng chống chọi với cơn đau từng giờ từng phút,tại sao họ lại có 1 khao khát mãnh liệt đến như vậy,tại sao một người bình thường như mình lại ko làm được??? Tôi cố gắng nghĩ đến những điều tốt đẹp ,để những suy nghĩ tiêu cực kia ra khỏi đầu,và chìm vào giấc ngủ sâu,tin rằng căn bệnh này cũng chỉ là suy nghĩ của mình,chỉ cần mình nghĩ mình khỏe mạnh thì mình sẽ vẫn sống khỏe mà thôi. Và thế là sáng nay tỉnh dậy,những gì của ngày hôm qua đều tiêu biến như 1 giấc mơ,tôi ko thấy mình có vẻ gì mới bị đau hôm qua cả,ồ thế là mình lại khỏe lại rồi ,ko ngờ sức mạnh của niềm tin lại nhanh đến thế,tôi lại làm những việc như hằng ngày.

vẬY MÀ cái đứa tiêu cực kia cứ ở trong đầu tôi,làm những suy nghĩ cứ miên man,cảm thấy quá chán nản,đột nhiên lại thích hát hò,và luyện thanh,mà thật ra giọng hát của nghe có vẻ hơi kinh khủng,đúng là ko phải ca sỹ giọng hát ghê quá,nhưng nghe người ta hát lại cứ thích múa may cái miệng hát theo!
Chà ,chờ cũng lâu rồi hôm nay được làm blogger nổi bật,đúng là 1 việc không ngờ lại có thể xảy ra,mình nghĩ là do các bạn PLUS công bằng cho mọi người,ai cũng được làm blog nổi bật,vậy sẽ vui lắm,vì cứ mãi nghe cái bài Enless ,lại cứ muốn mọi người đến gần mình hơn ,chia sẻ nhìu hơn,cuộc sống có nhìu áp lực cần sự sẻ chia,những tâm hồn cùng 1 mạch cảm xúc rồi cũng sẽ tìm thấy nhau.Niềm tin là rất quan trọng!

HI,rồi lại ngày nữa cảm thấy những việc đang làm chưa mang lại hiệu quả,lại vừa bị mama la vì cái tội tự theo ý,thật sự ban đầu tôi ko hề yêu thích những lời răn dạy của mẹ,chúng khiến tôi cảm thấy khó thở,có lẽ tuổi trẻ do muốn khẳng định nên lại cần đc sự ủng hộ hơn là chỉ trích hay phê bình của cha mẹ,nhưng tôi sẽ lắng nghe mẹ,bà nói đúng,và hoàn toàn có cơ sở những gì mẹ đã trải qua là 1 bài học ,mà tôi ko nên quá bưởng bỉnh phải biết mình là ai .ở vị trí nào để mà làm những việc phù hợp và giúp ích cho mình trước,sau mới có thể giúp cho người khác và cho xã hội,tôi nên tập trung vào học thật tốt,và phải tạo ra được niềm tin đó!
Thật sự tôi phải cảm ơn mẹ vì đã nói ra những lời răn dạy đó,tôi cũng tưởng chúng là 1 thứ ngôn ngữ khó nghe nhưng khi bình tâm để hiểu rõ nó,tôi đã hiểu mẹ nói gì,và tôi phải làm gì ở lứa tuổi đèn sách này! Bài học mà tôi cần phải sửa đổi chính mình ,và thôi bướng bỉnh!
HY vọng có những hơn 1 sự chia sẻ để tôi tiếp tục tạo dựng niềm tin và tăng sức mạnh cho mình!
Chúc các bạn của tôi một giấc ngủ ngon,và ngày mới sắp đến tuyệt vời nhe!
                      nguồn cảm xúc by Juli^&^


Bài viết: hỗn tạp! 

Nguồn Zing Blog

0 nhận xét:

Đăng nhận xét