Du Lịch Đà Lạt
Xuống thăm Đà Lạt giữa tiết trời tháng 7 . Sự mệt mỏi của chuyến xe kéo dài hơn 7 tiếng đồng, hồi tưởng cái cảm giác ban nãy ngồi trên xe thấy rờn rợn .Cả tôi và H đều bị nôn. Những cơn nôn cứ âm ỷ từ dịch vị khuấy đảo cái dạ dày của tôi. Bụng tôi xốn xang , phải thật tĩnh để không lay động mọi thứ, cả người tôi cứng đờ , cố nằm im để cho cái bụng kia ngoan ngoãn một chút. Ai dè nó tống hết mọi thứ ra ngoài ngay khi tôi vừa xuống bến xe. Chạm dừng cuối của xe khách. Thành phố Đà Lạt hiện ra .

Một khung cảnh hoàn toàn khác với những dốc đồi khá cao. Nhìn từ trên xuống quả là một vực dốc cao đáng sợ những lùm cây to. Những vệt nắng dài hắt xuống đường cũng không xua được cái lạnh đang len lỏi vào người tôi . Bàn chân tôi bắt đầu lạnh dần .

Đà Lạt buổi chiều
Trời se lạnh cùng với những làn gió mùa hè mang sương từ đâu đến phả vào mặt tôi và H. Loay hoay được một lúc, H đã gọi điện cho người bạn tới đón, chúng tôi có mặt tại phòng trọ xem phòng. Một cái phòng chín mét vuông đủ để kê một cái giường nhỏ và một cái bàn . Như thế đủ cho 2 sinh viên ở trọ rồi. Tôi và H được 1 người bạn ở ĐL dẫn xem một căn phòng khác cũng có nét giống căn phòng bên kia, chúng tôi tạm thời ở đây. Bước dạo ra phố mua vào thứ lặt vặt. Phòng trọ tôi ở là một khu sinh viên, các bạn ra ra vào vào đi phố khắp con phố Bùi Thị Xuân. Hai chúng tôi lạnh run người khoác tay nhau vào nhà sách Lê Lai mua vài thứ…. Sau 1 hồi tắm giặt ăn uống. Tôi, H và anh D bạn H cùng đi đến Hồ Xuân Hương. Dòng sông mênh mông phẳng lặng.


Chúng tôi thuê một con vịt đạp vòng quanh Hồ Xuân Hương. Buổi tối trời đêm và dòng sông hiền hòa, nghe tiếng nước vỗ oàm oạp phía dưới chân con vịt. Khung cảnh thật là mơ mộng , hiếm có được 1 không gian được ngâm mình trong làn gió se se lạnh. Những cơn gió lạnh se sắt những tâm hồn lắng đọng. Cả bầu trời cũng tô điểm một ánh trăng tròn sáng vằng vặc, lung linh và huyền ảo.
Chốc chốc ánh trăng lại bị một đám mây che đi. Nàng trăng cứ lúc ẩn lúc hiện một cách lạ thường. Chốc chốc 3 người bạn xóa tan sự im lặng bằng vài câu chuyện phiếm, H bật những bài hát tiếng Anh rồi Hàn ra nghe, bàn chân tôi bị co rút do đạp vịt làm các cơ cử động hơn thường ngày . Tôi phải dừng đạp một chút. Hai người bạn dường như có cái để chọc tôi. 3 người cùng đạp một con vịt. Xa xa cũng có vài con đang bơi giữa hồ. Bên bờ đặt sẵn những chiếc ghế đá, người ta tha hồ mà ngồi đó ngắm trăng, lại có những người thích dạo bộ. Từ đằng xa tôi nhìn thấy chiếc xe ngựa chạy qua, có lúc là con ngựa màu nâu khỏe mạnh, có lúc lại là chú ngựa bạch mã trắng muốt. Tôi vội reo lên thích thú. Ba người bạn chuyển đề tài hỏi tuổi nhau, nghe buồn cười làm sao. 2 cô gái và một chàng trai. Thật là tình bạn hiếm có. Sau một tiếng đồng hồ quy định, chúng tôi trả vịt lên bờ cũng đã 10 giờ rồi lại đi bộ để trở về nhà.
Đường về phòng trọ trở nên dài hơn. Ở đây mọi hoạt động im ắng hẳn. Con đường này chỉ toàn những ngôi nhà cơ quan, khách sạn và một trung tâm nghiên cứu hạt nhân nổi bần bật ngay đó. Cả 3 người bạn dường như đuổi theo một suy nghĩ nào đó của riêng mình chỉ nghe thấy tiếng giày dép kêu lẹp kẹp trên cả một đoạn đường vắng. Không có một bóng người nào khác ngoài 3 chúng tôi. Chốc chốc tôi muốn hai người bạn của mình sát lại gần nhau và xóa tan không khí im lặng này, gợi chuyện gì đó chọc kháy họ. Lần nào cũng toàn thua. Câu nói dường như vô vị, nó nhanh chóng dập tắt rồi cả 3 lại cứ thế mà đi, lâu lâu lại nói bâng quơ vài tiếng. Hai người họ đáng là một cặp đẹp đôi, sự xuất hiện của tôi giống như người ta hay nói kỳ đà cản mũi. Chàng trai không dám cất giọng hát của mình tặng hai cô bạn. Đến ngã 5 chúng tôi chia tay nhau. Tôi và H về B.T. Xuân, còn anh D về Phù Đổng Thiên Vương. Và không quên chúc nhau ngủ ngon. Đêm buông xuống con đường B.T.Xuân còn buôn bán vài cửa hiệu bán ở lề đường và vỉa hè, những bộ quần áo len dành cho mùa đông. Tôi cũng rất muốn mua vài cái, đành phải để dịp khác.

Đêm đầu tiên ngủ ở nơi này, cái lạnh cứ rờn rợn, chưa bao giờ tôi cảm thấy lạnh thấu xương như vậy, còn tưởng trái tim mình cũng lạnh, bàn tay trắng toát y như người không còn máu.Cả hai không mắc mùng, mới 11h kém lăn ra ngủ. Ai dè con muỗi cứ vo ve. Cả đêm ngủ cứ mơ vớ vẩn, chốc chốc lại tỉnh cứ như có kẻ trộm ở ngoài cửa vậy, cảm giác bất an, có lẻ do tôi đọc được tờ thông báo tình hình an ninh bên phòng trọ anh D , nên mới rờn rợn. Bỗng có tiếng....
|
|
|
0 nhận xét:
Đăng nhận xét