Âm thanh thứ nhất lúc 5h30 tôi vẫn nghe được vào mỗi buổi sáng bài nhạc chuông báo thức quen thuộc,nhưng không lần nào tôi chịu thức giấc vào giờ đó,lại miên man trong cơn
mộng mị,mơ cái gì đó không rõ ràng,nhưng giấc mơ dường như không thiếu dc trong mỗi
giấc ngủ của tôi,tôi không mệt mỏi vì chúng nữa,mà đôi khi có giấc mơ lại làm tôi nhớ mãi.
mộng mị,mơ cái gì đó không rõ ràng,nhưng giấc mơ dường như không thiếu dc trong mỗi
giấc ngủ của tôi,tôi không mệt mỏi vì chúng nữa,mà đôi khi có giấc mơ lại làm tôi nhớ mãi.

Tiếng reng thứ 2 vang lên đang trong cơn mơ tôi bỗng choàng dậy như sực nhớ ra điều gì gấp gáp,nhìn màn hình đt,oh.....Ph gọi,tôi biết hôm nay ph lên máy bay,mấy hôm trước tôi đếm từng ngày rồi cũng sẽ đến ngày này,tôi biết vậy,tôi không buồn cũng không vui,chỉ muốn có một món quà nho nhỏ tặng cho ph để ph nhớ về người bạn này mãi,nhưng suy nghĩ của tôi thay đổi,hôm qua trên đoạn đi học về trời mưa làm ngập đường,trên đoạn đường ngập nước khó đi,trí nhớ tôi đã nhắc nhở mình mua gì đó,nhưng rồi lại chẳng biết mua gì,rồi lại nghĩ cái mình muốn để lại đâu thể là món quà hình thức mà phải chuẩn bị nhanh chóng như thế,mà điều mình muốn thật sự là những gì mà ph sẽ nhớ về tôi,..........và sáng nay tôi đã nhận được điều đó,ph gọi,trước giờ sắp lên máy bay,tưởng như mọi khi ph lại nhắc tôi đến cuộc hẹn nào,nhưng không, hôm nay ph ko nhắc tôi mà lại chào tôi: "ph đi nghen,ng ở lại nghen,cố gắng học giỏi nha,.........." ,lý do tối hôm trước tôi đã cài cho bộ nhớ của mình là sẽ không ra sân bay tiễn ph,một phần vì sợ đều đó không có ý nghĩ,một phần tôi ko muốn nhìn thấy cảnh ph đi xa,rời khỏi người bạn này,cảnh tiễn biệt sẽ làm tôi khóc mất,hơn nữa có lẽ hnay sẽ có nhiều người đến,ph còn phải ở bên người thân những giờ phút này,nhất là mẹ ph(một người mẹ như bao người mẹ khác luôn luôn lo lắng cho con,tôi nhìn thấy trong ánh mắt bà một nỗi buồn xa vợi,ngóng trông vào cái gì đó,có hai bận đến nhà ph,tôi thấy mẹ ph tất tật với cviec,lần thứ 2 đến,vào ngày ph tổ chức tiệc chia tay,bà chuẩn bị cho chúng tôi rất nhiều đồ ăn,và để cho chúng tôi tha hồ ăn uống chơi bời no nê,trong mắt của bà,ph như một đứa bé con nhỏ xíu,bà không ngừng nhắc ph cái này cái khác,mặc dù có bạn bè tới nhưng hai mẹ con chưa bao giờ ngưng nói với nhau,còn những người bạn chúng tôi cũng ko danh het thoi gian cua ph danh cho mẹ,trông hai mẹ con tôi tưởng tượng đến cái ngày mà ph đi,chắc mẹ ph sẽ buồn và nhớ ph lắm,bà không ko ngừng gọi cái tên thân mật của ph ở nhà là Na chứ kho phải gọi ph,chac la ph se ko ngừng nhận đc những lời dặn dò từ mẹ,và tất cả những người mẹ trên thế gian này đều sẽ như thế,..........)
Tôi chỉ kịp chúc ph vài câu đi bình an và tạo dựng đc sự nghiệp khi sang đó,có lẽ ph cũng sẽ mong muốn như vậy,câu cuối cùng như chợt nhận ra câu hỏi của tôi muốn nhắc tới các anh chị ở mlm,nên sau khi tôi hỏi có ai đi nữa ko,ph hiểu ngay,trả lời có,mà còn nói rõ với tôi rằng "....không phải anh chị trong mlm mà là anh nhàn và những người khác,...." câu nói mà tôi không mong đợi đc nghe,khi nhớ về sự tình cờ mình đã gặp ph như thế nào,và ph đã dẫn dắt tôi vào mlm ra sao.
Tôi chỉ kịp chúc ph vài câu đi bình an và tạo dựng đc sự nghiệp khi sang đó,có lẽ ph cũng sẽ mong muốn như vậy,câu cuối cùng như chợt nhận ra câu hỏi của tôi muốn nhắc tới các anh chị ở mlm,nên sau khi tôi hỏi có ai đi nữa ko,ph hiểu ngay,trả lời có,mà còn nói rõ với tôi rằng "....không phải anh chị trong mlm mà là anh nhàn và những người khác,...." câu nói mà tôi không mong đợi đc nghe,khi nhớ về sự tình cờ mình đã gặp ph như thế nào,và ph đã dẫn dắt tôi vào mlm ra sao.

Tôi còn nhớ lần đầu tiên chính tôi đã hẹn gặp ph chứ ko phải ph hẹn tôi,có điều
gì đó ở ph thúc đẩy tôi gặp và muốn kết bạn,ngoài những đặc điểm của ph rất
trùng hợp với tôi,đi hết một phần 3 đời người tôi mới gặp đc một người có cùng
ngày tháng năm sinh,và có suy nghĩ đơn giản giống như tôi,và cũng có một cậu
em tên Nhật,còn những cái linh tinh khác giống nữa.........trong cuộc nói chuyện
đầu tiên,tôi muốn biết rõ ph là người thế nào,ph có đặc điểm gì,mà lại chọn mlm,
thông qua ph tôi muon kham pha the gioi mlm,va xem mlm đã giúp ph thay đổi như
thế nào,ngay khi gặp người bạn đó,50% trong đầu tôi đinh ning mình sẽ kết bạn với
cô bạn này,và gia nhập moi truong moi,phai noi,tat cac nhung nguoi ban toi da gap
trong mlm,ke ca ph deu co khieu an noi tuyet voi,dieu ma toi mong muon se co o
minh, minh se lam dc,chi can co nguoi dan dat.
Ph,nguoi ban dau tien noi voi toi rang toi la nguoi tuyet voi,tich cuc,đó có thể là một
lời khen bình thường như những lời khen khác nhưng sẽ ko là bình thường chút nào
khi lời khen có thể giúp ai đó vươn lên để sống đúng như chính lời mà người khác
khen mình,và nâng đỡ cho những nghi ngại,dè dặt trong tôi,tôi thấy mình có niềm tin
và sức mạnh để vươn lên,ph cho tôi nhìn thấy những gì tôi muốn thấy,một môi trường,
một sự lựa chọn,và những thứ khác,......ph ko khuyên tôi bất cứ lời nào,chỉ đơn giản
cứ để tôi là 1 người bạn tích cực,kể cho toi nghe những câu chuyên về cs cua ph,
những thứ ph đã học đc,và những cuộc vui,cùng với sự vươn lên của những anh chị
mà ph biết,ph biến họ từ những con người bình thường như tôi,chỉ là một sinh viên
như bao sinh viên khác,nhỏ bé nhưng qua ngôn từ của ph họ trở nên có sức hút và
cho tôi tin răng họ ko nhỏ bé,họ ko bình thường chút nào,đó cũng là điều dĩ nhiên,
nó bắt đầu khai thông cho tôi suy nghĩ mà bấy lâu nay tôi ko thể giải đáp,toi nghi
rang mlm chi thanh cong voi nhung nguoi da buon chai voi cs nhiu,co 1 nguon tai
chinh doi dao thi moi co the choi voi mo hinh nay,va chon no de phat trien suot doi,con
nhung nguoi be nho như chúng tôi,lấy đâu ra kinh nghiệm để mà "chơi",còn 1 cách
nữa là con nguoi đó hết cách để đi con đường khác,nên họ phải quyết tâm đi con
đường này cũng có nghĩa đánh đổi cuộc đời mình,nó giống như 1 ván bài định mệnh,
tôi cũng là 1 người ưa mạo hiểm,tôi thích cuộc đánh đổi này,còn hơn để cs trôi đi nhạt nhẽo
,nhưng tôi chưa muốn bước chân vào con đường đó,đơn giản vì tôi muốn thực
hiện lộ trình học hành của mình,tôi thích ai đó khen mình học giỏi,và thích mình giỏi
thật sự nhờ vào con chữ,kiến thức mà mình cóp nhặt ở giảng đường,vì điều đó cho
tôi an tâm ,mình là một sv có gương mẫu,và làm việc có nguyên tắc,thế mà nó lại
quá khó khăn khi đem ra thực tế,tôi không thể giữ cho mình luôn chăm chỉ,và tích
cực với những bài giảng của thầy cô,đôi khi học mấy thấy cô mới có một người
thực sự truyền dạy cho tôi nguồn cảm hứng để tôi hiểu bài học đó,và hiểu nó,tôi sẽ
yêu nó hơn,tôi sẽ cố gắng để đi học lấy kiến thức chứ ko phải tấm bằng,và đó là
điều tôi mong muốn,nhưng có rất ít người truyền đạt cho tôi điều đó,Ngành giáo
dục của nước ta cũng quá ỳ ach,và mang tính lý thuyết,hình thức,theo phong trào còn
hơn là việc quan tâm đến nhu cầu thực sự "nên có" của người học,và ý nghĩa nhân
văn sâu sắc của nhà giáo,tôi nghĩ là sẽ có rất nhìu thầy cô biết điều này,nhưng lại
những quy chế của bộ,rồi nhà trường nên thầy cô cũng phải theo cái lề lối ấy,kéo theo
những sv chúng tôi,cũng chạy theo hình thức,đi học mà phải cố để lấy tấm bằng,nó
trở thành một áp lực đối với sv và nhà trường,(màu của những lề lối cũ và đâu đó
sự thi đua thành tích mang tính hình thức này phải chăng nó dư âm của xh cũ......)tôi
luôn ko thích điều đó,và những người có đầu óc thật sự họ cũng nhận ra như vậy
nhưng cũng chẳng thể làm gì chỉ cố mà làm hết sức,học hết mình,làm những gì cần làm
,lấy những gì cần lấy rồi đi.........Thầy anh văn và những người khác đã nói rằng "chỉ có
những người nghèo và ko có cơ hội mới ở lại nước,còn những người khác đã đi cả
rồi",đi để có 1 cs tốt hơn,trong lành hơn,và có lẽ tự do theo ý nghĩ của họ,một phần
suy nghĩ cũng thoáng hơn,cái này thì vừa từ nhu cầu cs của chính họ,vừa từ những ảnh hưởng
từ phong cách tây hóa 1 chút,.....
lời khen bình thường như những lời khen khác nhưng sẽ ko là bình thường chút nào
khi lời khen có thể giúp ai đó vươn lên để sống đúng như chính lời mà người khác
khen mình,và nâng đỡ cho những nghi ngại,dè dặt trong tôi,tôi thấy mình có niềm tin
và sức mạnh để vươn lên,ph cho tôi nhìn thấy những gì tôi muốn thấy,một môi trường,
một sự lựa chọn,và những thứ khác,......ph ko khuyên tôi bất cứ lời nào,chỉ đơn giản
cứ để tôi là 1 người bạn tích cực,kể cho toi nghe những câu chuyên về cs cua ph,
những thứ ph đã học đc,và những cuộc vui,cùng với sự vươn lên của những anh chị
mà ph biết,ph biến họ từ những con người bình thường như tôi,chỉ là một sinh viên
như bao sinh viên khác,nhỏ bé nhưng qua ngôn từ của ph họ trở nên có sức hút và
cho tôi tin răng họ ko nhỏ bé,họ ko bình thường chút nào,đó cũng là điều dĩ nhiên,
nó bắt đầu khai thông cho tôi suy nghĩ mà bấy lâu nay tôi ko thể giải đáp,toi nghi
rang mlm chi thanh cong voi nhung nguoi da buon chai voi cs nhiu,co 1 nguon tai
chinh doi dao thi moi co the choi voi mo hinh nay,va chon no de phat trien suot doi,con
nhung nguoi be nho như chúng tôi,lấy đâu ra kinh nghiệm để mà "chơi",còn 1 cách
nữa là con nguoi đó hết cách để đi con đường khác,nên họ phải quyết tâm đi con
đường này cũng có nghĩa đánh đổi cuộc đời mình,nó giống như 1 ván bài định mệnh,
tôi cũng là 1 người ưa mạo hiểm,tôi thích cuộc đánh đổi này,còn hơn để cs trôi đi nhạt nhẽo
,nhưng tôi chưa muốn bước chân vào con đường đó,đơn giản vì tôi muốn thực
hiện lộ trình học hành của mình,tôi thích ai đó khen mình học giỏi,và thích mình giỏi
thật sự nhờ vào con chữ,kiến thức mà mình cóp nhặt ở giảng đường,vì điều đó cho
tôi an tâm ,mình là một sv có gương mẫu,và làm việc có nguyên tắc,thế mà nó lại
quá khó khăn khi đem ra thực tế,tôi không thể giữ cho mình luôn chăm chỉ,và tích
cực với những bài giảng của thầy cô,đôi khi học mấy thấy cô mới có một người
thực sự truyền dạy cho tôi nguồn cảm hứng để tôi hiểu bài học đó,và hiểu nó,tôi sẽ
yêu nó hơn,tôi sẽ cố gắng để đi học lấy kiến thức chứ ko phải tấm bằng,và đó là
điều tôi mong muốn,nhưng có rất ít người truyền đạt cho tôi điều đó,Ngành giáo
dục của nước ta cũng quá ỳ ach,và mang tính lý thuyết,hình thức,theo phong trào còn
hơn là việc quan tâm đến nhu cầu thực sự "nên có" của người học,và ý nghĩa nhân
văn sâu sắc của nhà giáo,tôi nghĩ là sẽ có rất nhìu thầy cô biết điều này,nhưng lại
những quy chế của bộ,rồi nhà trường nên thầy cô cũng phải theo cái lề lối ấy,kéo theo
những sv chúng tôi,cũng chạy theo hình thức,đi học mà phải cố để lấy tấm bằng,nó
trở thành một áp lực đối với sv và nhà trường,(màu của những lề lối cũ và đâu đó
sự thi đua thành tích mang tính hình thức này phải chăng nó dư âm của xh cũ......)tôi
luôn ko thích điều đó,và những người có đầu óc thật sự họ cũng nhận ra như vậy
nhưng cũng chẳng thể làm gì chỉ cố mà làm hết sức,học hết mình,làm những gì cần làm
,lấy những gì cần lấy rồi đi.........Thầy anh văn và những người khác đã nói rằng "chỉ có
những người nghèo và ko có cơ hội mới ở lại nước,còn những người khác đã đi cả
rồi",đi để có 1 cs tốt hơn,trong lành hơn,và có lẽ tự do theo ý nghĩ của họ,một phần
suy nghĩ cũng thoáng hơn,cái này thì vừa từ nhu cầu cs của chính họ,vừa từ những ảnh hưởng
từ phong cách tây hóa 1 chút,.....
Đó là một trong nhưng lý do căn bản tạo cho tôi có động lực bước vào sự mạo
hiểm này,tôi chọn mlm,de lam buoc dem cho minh,va xac dinh do la mot ngoi
truong thu hai ma toi se theo chi de hoc them kien thuc kinh nghiem thuc te,và nghiên cứu rõ hơn về môi trường này,và cũng để thực nghiệm cho cơ duyên đọc cuốn sách "dạy con làm giàu" và kiểm nghiệm những gì người làm mlm nói,đó là quyết định
của riêng tôi từ rất lâu,kể từ khi tôi biết đến "ngôi trường này" một năm trước chứ
ko phải bây giờ nữa,chỉ có điều đến bây giờ mới thật sự tìm hiểu về nó,chính điều
này ph cũng nói rằng tôi khác với những người khác.
hiểm này,tôi chọn mlm,de lam buoc dem cho minh,va xac dinh do la mot ngoi
truong thu hai ma toi se theo chi de hoc them kien thuc kinh nghiem thuc te,và nghiên cứu rõ hơn về môi trường này,và cũng để thực nghiệm cho cơ duyên đọc cuốn sách "dạy con làm giàu" và kiểm nghiệm những gì người làm mlm nói,đó là quyết định
của riêng tôi từ rất lâu,kể từ khi tôi biết đến "ngôi trường này" một năm trước chứ
ko phải bây giờ nữa,chỉ có điều đến bây giờ mới thật sự tìm hiểu về nó,chính điều
này ph cũng nói rằng tôi khác với những người khác.
Lần thứ 2 đến để trở thành tv trong "ngôi trường này",tôi ko nói ph biết,mà chỉ muốn
làm hết những quy trình còn lại của một người mới,đó là lần này sẽ nghe OPP,nhưng
đến trễ nên tôi ko nghe đc đầy đủ,hom do,toi lai dc L,nguoi dan dat cua ph,giup do,
vi ph ban hoc nen bua do ko di dc,....Và từ đó tôi bắt đầu bài học,rồi thực hành,
nhưng tôi quan tâm nhìu đến các bài học lý thuyết hơn để hiểu rõ ý nghĩ sâu xa của
chúng,đó là những buổi huấn luyện mà ph luôn nhắc tôi đi đầy đủ,tôi bắt đầu thấy
mình bận rộn hơn,ph luon o ben cạnh hỗ trợ,chia sẽ những điều tích cực và dạy tôi
cách sống chủ động hơn,............Tôi cũng đã lường trước ph sẽ ko thể kè bên mình
mãi rồi mình cũng sẽ phải tập đi bằng đôi chân của mình,tôi nhận ra "mỗi một người
bạn đều là một người thầy tuyệt vời trong cuộc sống của chúng ta,vì vậy bỏ qua họ như
là chúng ta đánh mất 1 cái gì đó mà chúng ta sẽ hối tiếc",luc do ph va nhung nguoi dan
dat khac that sự là những người thầy trong cs của tôi,tôi học được ở họ sự kiên trì nhẫn nại,sự vui vẻ,tích cực,và hăng say với cviec,Nhưng tôi cũng nhận ra mặt trái của
mô hình này,không phải ai cũng có thể đánh đổi mọi thứ,và dường như ánh hào
quang của sự vinh quang không dễ dàng mà có,và những người tâm huyết với
"ngôi trương này" họ phải bỏ đi nhiều thứ để có được cái mà họ mong muốn,nhưng
đôi khi để đạt đc cái mình muốn họ lại như bị thôi miên bởi ma lực của ánh hào
quang đó,mà quyết định thay cho người khác,hướng người khác theo suy nghĩ của họ,
họ thúc đẩy người khác hành động,tạo ra sự hưng phấn trong "ngôi trường này",
nhưng đó ko phải điều mà tôi mong muốn,cái mà tôi mong muốn là ý nghĩa thực sự
của việc giúp đỡ những người khác,khơi gợi cho họ ước mơ và hoãi bão mà họ đã
từng có,nâng đỡ tinh thần của họ trong cuộc sống,để họ sống tích cực hơn,và thực hiện
ước mơ của mình,nhưng không phải là chọn mlm làm sự nghiệp suốt đời,chỉ đơn giản
là "ngôi trường" dạy những kinh nghiệm thực tế,điều mà các ngôi trường truyền thống
không làm được.Họ đã thổi phồng lên những điều tốt đẹp khiến người khác muốn nhanh chóng thực hiện ước mơ của mình,và thổi vào đó cánh cửa đến với thế giới của sự giàu sang phú quý,và đó là điều những người cảnh giác sẽ dễ dàng nhìn thấy,và cho đó là một "sự lừa dối",nhưng tôi yêu mlm ở điểm,tinh thần của nó nằm ở việc giáo dục con người thông qua những khóa đào tạo thực sự để khám phá khả năng tiềm ẩn của con người,điều mà mọi người đều mong muốn,chỉ thất vọng ở những người thầy trong mlm vì không phải ai hiểu đc ý nghĩa giáo dục đó,nên họ biến mlm thành sự nghiệp để thay đổi cuộc sống,hơn là ý nghĩa thực sự của việc giáo dục,tất nhiên cũng có người này người khác,tuy nhiên phần lơn không phải mọi người sinh ra đều thích làm nghề giáo và truyền đạt kiến thức kinh nghiệm cho người khác hết lòng,vậy nên bài học chỉ dành cho những người thực sự muốn khám phá,và đối diện với sự thực,họ phải là những con người thực dũng cảm,có ý chí vươn lên,thì mới mong đi hết chặng đường này,còn những con người gan thỏ đế thì chỉ có cách ngồi nhìn bài học lướt qua mà thôi,.......
Và quan trọng hơn đó là tình bạn trong "ngôi trường này",điều mà tôi mong muốn đó
ko phải là việc ai đó cho tôi lợi ích gì về vật chất,mà là một tinh thần dám đối mặt và
giúp đỡ nhau như những người anh em,cũng như là những người bạn tri kỉ trong cuộc
sống đời thường,vì phần lơn con người gắn bó với nhau đâu phải chỉ có cviec,hoc hành
,mà là thông qua các hoạt động đó để xích lại gần nhau hơn mà thôi,......để thấy yêu nhau hơn sau những chặng đường khó khăn đó,điều này thật còn khó,vì tôi chưa đạt được, nhưng hãy cứ hy vọng,......nhưng đừng chờ đợi,chợ đợi rất mệt mỏi,và mất đi khoảng thời gian quý báu,trong mlm có câu rằng,chờ 1 ngày mất đi 1 ngày,.......tương tự "chờ" cả đời mất đi một đời,từ chờ đồng nghĩa với từ "chết",chỉ dừng lại để nghỉ ngơi thôi,và suy ngẫm thôi.
Và những gì mong muốn ở ngôi trường này tôi đều "có",ko pải ss giữa cái được và
cái mất mà là cái "có",ph và nhóm chúng tôi hop lai nhau chia se thu vui an uong va
chup hinh,ca hat,ko co gi lien quan den mlm,chung toi se van la nhung nguoi ban da
tung biet hay đc biết về nhau,một sự có duyên họp mặt,và tôi sẽ vui vì biết ph đã lua
chọn con duong di cho minh,và cầu chúc ph sẽ thành công,nếu là trước đây 1 tháng,khi đang rất tích cực với mlm,tôi hy vọng người dẫn dắt có thể giup mình thay đổi nên rất mong muốn được nhiều người hỗ trợ,và thông qua ph,canh cua đó mới mở ra cho tôi,và ph la nguoi dắt toi buoc vao do,nhg se rat buon biet bao khi nguoi dan dat ko con o bên,để làm nguồn động viên cho mình nữa,bởi vì đó là niềm tin duy nhất,đối với 1 người mới bước vào,thì người mà tin tưởng nhiều nhất chính là người dẫn dắt mình,trong kinh doanh nguoi ta bán sp de mua su hop tac,o day toi mua uy tin,chat luong con nguoi ma do la nguoi dan dat cua toi,de co su hop tac voi "ngoi truong nay",vì vậy tôi ko muốn mất đi đối tác quan trọng này,và càng ko muốn người bạn giúp đỡ mình đi xa,khi biết ph se đi xa,tôi đã buồn bực và rất chán nản,nguồn cổ vũ duy nhất tôi có là sự động viên của "người chị",một người thầy trong mlm,và 1 người đối tác mới của tôi,người mà tôi sẽ phải dẫn dắt,lúc đó tôi sẽ trở thành giống như ph,truyền đạt tinh thần cho "người mới",đó cũng là một trải nghiệm thú vị,nhưng tôi biết mình chưa làm tốt đc như ph,vi toi ko phải ph,tôi vẫn là tôi, chậm chạp,và hấp tấp,dù thế nào,ph cũng luôn nói với tôi điều tốt đẹp,và giá trị của mlm, ko bao gio ph noi nguoi thay cua mình ko tốt,ph muon toi co niem tin va tiep tuc neu tôi lựa chọn,toi cung nghi vay,nhg neu cai gi cung nhin toàn màu hồng thì sẽ có người nói rằng bạn đang mơ,đó ko phải mơ mà là hy vọng,cuộc sống cần phải hy vọng,hy vọng phải luôn suy nghĩ tích cực,nói những điều tích cực,nghe những điều tích cực và tiêu cực nhưng chỉ cóp nhặt tích cực làm hành trang sống để vươn lên thôi,còn tiêu cực là một tham khao tốt để cái tích cực trở nên tích cực hơn,mọi thứ phải luôn làm cho nó đi theo chiều hướng tốt,đó là cách suy nghĩ làm cho cs đc tiếp diễn,và để động viên chính mình vượt qua khó khăn,đó là điều khích lệ ph và những người dẫn dắt khác dùng để khích lệ ,và vực dậy tinh thần của ai đó,trong môi trường nào cũng sẽ có cái tốt cái xấu,con người ai cũng sẽ có nhưng lúc sai,điều quan trọng là dũng cảm đối mặt với sai lầm đó và sửa sai để tiến bộ hơn, sống chung với cái tiêu cực không có nghĩa là chấp nhận nó mà là âm thầm tìm cách loại trừ nó ra khỏi cuộc sống của mình.
Có câu nói rằng:
" giá trị lớn nhỏ ở đời người không phụ thuộc điểm số,không được quyết định bởi cách người khác nhìn nhận bạn mà ở cách bạn mơ ước và hành động."
Đón nhận những điều mới mẻ không phải là điều lãng phí,mà sẽ chỉ lãng phí nếu cứ
cho mình là người biết tất cả,hãy học hỏi cho tới khi nào có thể truyền đạt cho người khác lúc đó mới thật sự nói rằng mình đã hiểu!
làm hết những quy trình còn lại của một người mới,đó là lần này sẽ nghe OPP,nhưng
đến trễ nên tôi ko nghe đc đầy đủ,hom do,toi lai dc L,nguoi dan dat cua ph,giup do,
vi ph ban hoc nen bua do ko di dc,....Và từ đó tôi bắt đầu bài học,rồi thực hành,
nhưng tôi quan tâm nhìu đến các bài học lý thuyết hơn để hiểu rõ ý nghĩ sâu xa của
chúng,đó là những buổi huấn luyện mà ph luôn nhắc tôi đi đầy đủ,tôi bắt đầu thấy
mình bận rộn hơn,ph luon o ben cạnh hỗ trợ,chia sẽ những điều tích cực và dạy tôi
cách sống chủ động hơn,............Tôi cũng đã lường trước ph sẽ ko thể kè bên mình
mãi rồi mình cũng sẽ phải tập đi bằng đôi chân của mình,tôi nhận ra "mỗi một người
bạn đều là một người thầy tuyệt vời trong cuộc sống của chúng ta,vì vậy bỏ qua họ như
là chúng ta đánh mất 1 cái gì đó mà chúng ta sẽ hối tiếc",luc do ph va nhung nguoi dan
dat khac that sự là những người thầy trong cs của tôi,tôi học được ở họ sự kiên trì nhẫn nại,sự vui vẻ,tích cực,và hăng say với cviec,Nhưng tôi cũng nhận ra mặt trái của
mô hình này,không phải ai cũng có thể đánh đổi mọi thứ,và dường như ánh hào
quang của sự vinh quang không dễ dàng mà có,và những người tâm huyết với
"ngôi trương này" họ phải bỏ đi nhiều thứ để có được cái mà họ mong muốn,nhưng
đôi khi để đạt đc cái mình muốn họ lại như bị thôi miên bởi ma lực của ánh hào
quang đó,mà quyết định thay cho người khác,hướng người khác theo suy nghĩ của họ,
họ thúc đẩy người khác hành động,tạo ra sự hưng phấn trong "ngôi trường này",
nhưng đó ko phải điều mà tôi mong muốn,cái mà tôi mong muốn là ý nghĩa thực sự
của việc giúp đỡ những người khác,khơi gợi cho họ ước mơ và hoãi bão mà họ đã
từng có,nâng đỡ tinh thần của họ trong cuộc sống,để họ sống tích cực hơn,và thực hiện
ước mơ của mình,nhưng không phải là chọn mlm làm sự nghiệp suốt đời,chỉ đơn giản
là "ngôi trường" dạy những kinh nghiệm thực tế,điều mà các ngôi trường truyền thống
không làm được.Họ đã thổi phồng lên những điều tốt đẹp khiến người khác muốn nhanh chóng thực hiện ước mơ của mình,và thổi vào đó cánh cửa đến với thế giới của sự giàu sang phú quý,và đó là điều những người cảnh giác sẽ dễ dàng nhìn thấy,và cho đó là một "sự lừa dối",nhưng tôi yêu mlm ở điểm,tinh thần của nó nằm ở việc giáo dục con người thông qua những khóa đào tạo thực sự để khám phá khả năng tiềm ẩn của con người,điều mà mọi người đều mong muốn,chỉ thất vọng ở những người thầy trong mlm vì không phải ai hiểu đc ý nghĩa giáo dục đó,nên họ biến mlm thành sự nghiệp để thay đổi cuộc sống,hơn là ý nghĩa thực sự của việc giáo dục,tất nhiên cũng có người này người khác,tuy nhiên phần lơn không phải mọi người sinh ra đều thích làm nghề giáo và truyền đạt kiến thức kinh nghiệm cho người khác hết lòng,vậy nên bài học chỉ dành cho những người thực sự muốn khám phá,và đối diện với sự thực,họ phải là những con người thực dũng cảm,có ý chí vươn lên,thì mới mong đi hết chặng đường này,còn những con người gan thỏ đế thì chỉ có cách ngồi nhìn bài học lướt qua mà thôi,.......
Và quan trọng hơn đó là tình bạn trong "ngôi trường này",điều mà tôi mong muốn đó
ko phải là việc ai đó cho tôi lợi ích gì về vật chất,mà là một tinh thần dám đối mặt và
giúp đỡ nhau như những người anh em,cũng như là những người bạn tri kỉ trong cuộc
sống đời thường,vì phần lơn con người gắn bó với nhau đâu phải chỉ có cviec,hoc hành
,mà là thông qua các hoạt động đó để xích lại gần nhau hơn mà thôi,......để thấy yêu nhau hơn sau những chặng đường khó khăn đó,điều này thật còn khó,vì tôi chưa đạt được, nhưng hãy cứ hy vọng,......nhưng đừng chờ đợi,chợ đợi rất mệt mỏi,và mất đi khoảng thời gian quý báu,trong mlm có câu rằng,chờ 1 ngày mất đi 1 ngày,.......tương tự "chờ" cả đời mất đi một đời,từ chờ đồng nghĩa với từ "chết",chỉ dừng lại để nghỉ ngơi thôi,và suy ngẫm thôi.
Và những gì mong muốn ở ngôi trường này tôi đều "có",ko pải ss giữa cái được và
cái mất mà là cái "có",ph và nhóm chúng tôi hop lai nhau chia se thu vui an uong va
chup hinh,ca hat,ko co gi lien quan den mlm,chung toi se van la nhung nguoi ban da
tung biet hay đc biết về nhau,một sự có duyên họp mặt,và tôi sẽ vui vì biết ph đã lua
chọn con duong di cho minh,và cầu chúc ph sẽ thành công,nếu là trước đây 1 tháng,khi đang rất tích cực với mlm,tôi hy vọng người dẫn dắt có thể giup mình thay đổi nên rất mong muốn được nhiều người hỗ trợ,và thông qua ph,canh cua đó mới mở ra cho tôi,và ph la nguoi dắt toi buoc vao do,nhg se rat buon biet bao khi nguoi dan dat ko con o bên,để làm nguồn động viên cho mình nữa,bởi vì đó là niềm tin duy nhất,đối với 1 người mới bước vào,thì người mà tin tưởng nhiều nhất chính là người dẫn dắt mình,trong kinh doanh nguoi ta bán sp de mua su hop tac,o day toi mua uy tin,chat luong con nguoi ma do la nguoi dan dat cua toi,de co su hop tac voi "ngoi truong nay",vì vậy tôi ko muốn mất đi đối tác quan trọng này,và càng ko muốn người bạn giúp đỡ mình đi xa,khi biết ph se đi xa,tôi đã buồn bực và rất chán nản,nguồn cổ vũ duy nhất tôi có là sự động viên của "người chị",một người thầy trong mlm,và 1 người đối tác mới của tôi,người mà tôi sẽ phải dẫn dắt,lúc đó tôi sẽ trở thành giống như ph,truyền đạt tinh thần cho "người mới",đó cũng là một trải nghiệm thú vị,nhưng tôi biết mình chưa làm tốt đc như ph,vi toi ko phải ph,tôi vẫn là tôi, chậm chạp,và hấp tấp,dù thế nào,ph cũng luôn nói với tôi điều tốt đẹp,và giá trị của mlm, ko bao gio ph noi nguoi thay cua mình ko tốt,ph muon toi co niem tin va tiep tuc neu tôi lựa chọn,toi cung nghi vay,nhg neu cai gi cung nhin toàn màu hồng thì sẽ có người nói rằng bạn đang mơ,đó ko phải mơ mà là hy vọng,cuộc sống cần phải hy vọng,hy vọng phải luôn suy nghĩ tích cực,nói những điều tích cực,nghe những điều tích cực và tiêu cực nhưng chỉ cóp nhặt tích cực làm hành trang sống để vươn lên thôi,còn tiêu cực là một tham khao tốt để cái tích cực trở nên tích cực hơn,mọi thứ phải luôn làm cho nó đi theo chiều hướng tốt,đó là cách suy nghĩ làm cho cs đc tiếp diễn,và để động viên chính mình vượt qua khó khăn,đó là điều khích lệ ph và những người dẫn dắt khác dùng để khích lệ ,và vực dậy tinh thần của ai đó,trong môi trường nào cũng sẽ có cái tốt cái xấu,con người ai cũng sẽ có nhưng lúc sai,điều quan trọng là dũng cảm đối mặt với sai lầm đó và sửa sai để tiến bộ hơn, sống chung với cái tiêu cực không có nghĩa là chấp nhận nó mà là âm thầm tìm cách loại trừ nó ra khỏi cuộc sống của mình.
Có câu nói rằng:
" giá trị lớn nhỏ ở đời người không phụ thuộc điểm số,không được quyết định bởi cách người khác nhìn nhận bạn mà ở cách bạn mơ ước và hành động."
Đón nhận những điều mới mẻ không phải là điều lãng phí,mà sẽ chỉ lãng phí nếu cứ
cho mình là người biết tất cả,hãy học hỏi cho tới khi nào có thể truyền đạt cho người khác lúc đó mới thật sự nói rằng mình đã hiểu!
dẫn dắt của tôi,cảm ơn ph,người bạn tốt,tôi sẽ nhớ mãi một cô bạn luôn tích cực,tươi cười,yêu cuộc sống,cô bạn có mái tóc lá,gương mặt tròn,xinh xắn,và cách đi đứng như một "nữ doanh nhân"^^..........
Zing Blog
0 nhận xét:
Đăng nhận xét