5/9/2011
mỘng Mị..
Anna tỉnh giấc, cơ thể mệt mỏi, cô không muốn ngồi dậy ngay mà để cho trạng thái cơ thể ổn định trở lại, cái đầu căng ra như có ai nhét vào đó cái gì...Cô vuột đứng phắt dậy, tự nhắc với chính mình, hôm nay mình sẽ bắt đầu một ngày mới, âm thanh của cuộc sống bắt đầu kéo nhau tới, Anna lờ mờ như có ảo giác, có tiếng hát nào đó cứ vây quanh đầu cô, một tiếng của một cô gái, càng lúc càng gần hơn,....
Anna tới trường đại học Công Nghiệp xin giấy tờ nhập học, cô đi ngang qua những căn phòng, sáng choang, hôm nay trường rất đông, sinh viên đang làm bài kiểm tra. Chợt có một niềm vui kỳ quặc khi Anna nghĩ mình đứng ngoài luồng của những bài kiểm tra, cô không thấy mình là một sinh viên phải lo lắng về vấn đề thi cử nữa, cô cho phép mình nở một nụ cười với tất cả mọi người khi cô bước qua họ. Cô thầm khích lệ chính mình rằng bản thân đã ra trường rồi, cảm giác này giống như vừa đã xa rồi cái thời cắp sách đến trường nhưng mà rõ ràng cô vẫn chưa kết thúc học. Anna tiếp tục đi về phía trước,... chợt đầu lao đảo, cô bước đến một căn phòng khóa cửa im ỉm, cô đột nhiên cảm thấy tò mò không biết bên trong căn phòng là cái gì, có điều gì đó dẫn dắt đưa đẩy cô tiến lại gần căn phòng đó,.. cô mở được khóa và bước vào trong. Bên trong tối sầm, không có ánh sáng, không khí rất lạnh lẽo, một nỗi sợ vây lây, cô cố dấu cảm giác mình đang sợ và quyết định vượt qua nỗi sợ ấy tiến đến gần hơn căn phòng đó, bên trong toàn những đồ đạc linh tinh, không rõ hình thù, kích thước. Cô tiến sát bên trong phòng, không có đèn, chỉ có một ngọn lửa le lói dẫn dắt bên trong cô, cô bước đến một nơi cô cảm nhận được mình có thể đặt lưng nằm xuống, và khi đã làm được điều đó, cô thấy căn phòng đỡ lạnh hơn rất nhiều, chợt thấy chỗ nằm này rất thoải mái. Rồi trong vô thức cô cứ nằm thế và bắt đầu cất tiếng hát vì nghĩ rằng chả có ai ở đây ngoài mình cả. Câu hát cứ lặp đi lặp lại, cứ thế, chỉ nghe những từ ngữ rất quen thuộc.."...wo ai de.. ..ni...shi.." hát đi hát lại, cho đến lúc đột nhiên có cái gì đó nhắc cô là cô phải dừng lại, cô quay phắt lại, không gian yên tĩnh, cô đột nhiên cảm thấy sợ, giống như trong bóng tối đó đang có ai đó gọi mình, cô cất tiếng hỏi " ai đó ạ..." vẫn không thấy thanh âm nào trả lời, cô vội sợ hãi, chạy ù ra ngoài, bóng đêm từ từ rút vào trong căn phòng mà cô vừa vào, mỗi một bước đi nhanh như chạy của cô là một bước bỏ lại phía sau sự ghê sợ của bóng đêm, cô cảm giác bóng đêm đang đuổi ngay phía sau lưng mình nếu không chạy nhanh có thể mình sẽ mãi mãi ở đó...
Ra được tới ngoài cánh cửa phòng, cô sợ ai đó bắt gặp thì lại tưởng nhầm mình vào thập thò vào phòng có ý đồ xấu, nên nhanh chóng khóa cưa lại, chiếc khóa lỏng lẻo chỉ là một cọng dây sắt, đột có một bóng người trèo bên lan can tường bên phải, người đó ăn mặc kì quặc, đang cố nói cái gì đó bắt tội rằng Anna đang làm gì đó ko minh bạch, người đó cứ lớn tiếng cho mọi người biết, Anna vẫn chưa khóa chặt được chiếc cửa phải loay hoay mãi, cô không để ý, từ đằng xa, có một anh chàng đang tiếng lại gần ngược hướng với cô, chợt anh ta nghe thấy cái bóng người nói thế liền bước nhanh hơn đến chỗ Anna, và không cho cô khóa cửa mà tò mò bước vào căn phòng đó, Anna sợ quá, vội chạy theo kéo anh chàng đó ra ngoài, lúc vừa bước vào, chưa kịp lôi anh kia thì đã nhìn thấy cái gì đó ngoe ngẩy, giống như tư thế của một người nằm vắt vẻo trong đó, giống như có đến hai người canh cửa ở căn phòng đó vậy, nhưng kì lạ hơn cô nghe thấy tiếng hát của mình ở trong đó, bài hát đó vẫn cứ vang lên, Anna sợ quá, vội kéo người kia ra thật nhanh miệng làu bàu với anh ta để phân bua là cô không vào căn phòng đó lấy cái gì cả. ...
Sau khi trở về nhà, tiếng hát đó vẫn cứ văng vẳng bên tai cô.... Anna cố gắng quên đi những hình ảnh đó và tập trung vào công việc và học hành để không còn nhớ tới nó nữa,...
(còn tiếp)
Juli MOON
khu vườn cảm xúc
0 nhận xét:
Đăng nhận xét